ĐI NHÉ CON !
Bây giờ con phải xa ta
Chia tay buồn bã, xót xa, nghẹn ngào
Nhà mình thiếu trước , hụt sau
Cuộc đời đâu phải giấc mơ
Lại càng không phải vần thơ vô tình
Bà rất sợ sống một mình
Đơn côi hết kiếp, làm thinh một đời
Có con, bà nghĩ...ý trời
Con là ánh sáng cuộc đời của ta
Con là tiếng hát, lời ca
Con là cây lá, nụ hoa...ngọt lành
Áo rách, vá lại cũng lành
Cháo rau dù ít vẫn dành cho nhau
Bây giờ...hết cháo, hết rau
Thôi thì ta phải đớn đau, nghẹn sầu
Không phải bà bán con đâu
Bà tìm người tốt, van cầu nuôi con
Già nua, chấp nhập sống mòn
Không thể ích kỷ để con héo gầy
Bà sợ mấy quán thịt cầy
Sợ lắm mấy chỗ "cờ tây", "mộc tồn"
Sợ gặp hổ, báo, cáo, chồn...
Sợ con gặp đám cô hồn bất nhân
Với bà, con là người thân
Cho con , bà cũng bần thần, xót xa
Con về ở với người ta
Chắc họ sẽ giống như bà...thương con !











Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét