Trong xã hội, tồn tại song song cả ánh sáng và bóng tối, cả những con người sống ngay thẳng lẫn những kẻ giang hồ, tội phạm. Người thông minh không phải là người chỉ biết đứng ở một cực, mà là người có khả năng nhìn nhận toàn diện: biết khai thác, chuyển hóa ngay cả điều xấu để phục vụ cho mục tiêu lớn.
Luật gia. Hoàng Quốc Huy
Một số người xã hội đen có sự kỷ luật, liều lĩnh và khả năng bảo vệ đồng đội. Một số kẻ trộm cắp lại có sự nhanh nhẹn, tinh ranh và óc quan sát. Ngay cả những kẻ tàn ác cũng cho ta thấy bài học về giới hạn đạo đức và hậu quả của việc mất nhân tính. Người thông minh không bao giờ tôn vinh hay đi theo con đường đó, nhưng họ biết dùng những mặt mạnh – hoặc những tấm gương phản diện – làm bài học, làm công cụ gián tiếp để xây dựng việc của mình.
Ví dụ, một nhà lãnh đạo thông minh có thể cảm hóa người từng lầm lỡ, biến họ thành người hữu ích. Một người quản trị giỏi có thể học sự kỷ luật của giang hồ để áp dụng vào tổ chức, nhưng hướng nó vào điều thiện. Ngay cả trong nghệ thuật và văn chương, nhiều tác phẩm bất hủ ra đời khi tác giả biết khai thác bóng tối của tội ác để tôn vinh cái thiện.
Như vậy, người thông minh không phải là kẻ bắt tay với cái ác, mà là người biết dùng cả cái xấu để tôn vinh cái tốt, dùng cả bóng tối để làm nổi bật ánh sáng. Chính khả năng biến dữ thành lành, biến độc thành dược ấy mới làm nên sự khôn ngoan và tầm vóc thực sự.







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét